Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

AI CÓ VÔ TÌNH


BÀ MẸ NGÓNG CON 
Ảnh minh họa nguồn INT 


Làm  con  lắm  lúc  vô  tình
Tưởng  như  bỗng  chốc  có  mình  lớn  khôn
Thế  rồi ...  vất  vả  nuôi  con
Giật  mình  mới  thấu  công  ơn  sinh  thành.


                                  06 - 9 - 2015

---------------------------------------
(*) Nhân đọc bài thơ của LTV trên Facebook:

MẸ ƠI

   Mải sòng đời thắng với thua
Khi về mẹ đã già nua mất rồi
    Nắm tay gọi mãi, mẹ ơi
Tuổi già tai nặng, nụ cười đã khô

    Giờ nhìn mọi thứ mập mờ
Vừa ăn sáng lại nói trưa..., quên liền
    Ngồi như tượng phật nghiêng nghiêng
Con mình lại ngỡ xóm giềng vào chơi

    Thương bao nhiêu... cũng muộn rồi
Mẹ giờ nửa Phật, nửa người còn đâu
    Mua đâu ra những phép màu
Để chăm cho mẹ, để hầu mẹ đây

    Mẹ giờ như chuối chín cây
Con đâu muốn đón... cái ngày mồ côi
    Tại trời hay tại chính tôi

Để năm tháng muộn, mẹ ơi! Mẹ à!...


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Bản quyền bởi: Nhà thơ Phạm Quốc Khánh - Địa chỉ: Liêm Hải, Trực Ninh, Nam Định - Điện thoại: 0913367019 - Bảo trợ bởi: Thi đàn Việt Nam.